Thursday, May 30, 2013
the first move
I felt the first move of my baby 2 days ago. Just a soft move. It made me so happy. Now I count his move everyday as a hobby ^^
Monday, May 20, 2013
It's a baby boy, maybe!
Last Wednesday, I went to doctor because I had a flu. I worried so much. The doctor said it's ok, baby was doing well and it's maybe a boy. I saw my baby at the monitor, he's so cute. He moved a lot and sucked his fingers. I was so touched and very happy, I sent a sms to my husband waiting for me down-stair. He was also happy, he wanted to see the baby too.
After back home, I felt better and got well soon. I intended not to use medicine but I finally took 2 dose for sure.
I'm making cloths for him. Now I'm not feeling comfortable when using sewing machine so I make thing by hand. It's so fun and not take much time. I like sewing while watching movie or listening to music. It's so relax.
Here are what I made for him:
I don't know when he will wear them but I'm enjoy making things for him so much. Love u, my baby ^^
After back home, I felt better and got well soon. I intended not to use medicine but I finally took 2 dose for sure.
I'm making cloths for him. Now I'm not feeling comfortable when using sewing machine so I make thing by hand. It's so fun and not take much time. I like sewing while watching movie or listening to music. It's so relax.
Here are what I made for him:
This is the first one. Because I didn't know that my baby is a boy or girl, so I made a yellow blanket.
And a jaket.
I don't know when he will wear them but I'm enjoy making things for him so much. Love u, my baby ^^
Wednesday, March 20, 2013
7 weeks
con của mẹ đã được 7 tuần tuổi và dài 9mm rùi... Mẹ vui mừng lắm, mẹ sẽ rán ăn uống đều đặn và uống thuốc đầy đủ để con khoẻ mạnh. Yêu con nhiều lắm.
Tuesday, March 12, 2013
4 ngày vật vã
con yêu của mẹ!
Mẹ chưa từng trải qua những cảm giác như thế này. Đây là lần đầu tiên nên thật bỡ ngỡ. Mẹ thật mệt vì cứ phải nôn ói cả ngày. Những thức ăn mẹ thích cũng không nuốt vào được. Cảm giác bần thần đến nỗi không làm gì được. Con yêu giúp mẹ nhé, giúp mẹ mau khoẻ để mẹ con mình có thể ăn được nhiều nha.
Yêu con.
Mẹ chưa từng trải qua những cảm giác như thế này. Đây là lần đầu tiên nên thật bỡ ngỡ. Mẹ thật mệt vì cứ phải nôn ói cả ngày. Những thức ăn mẹ thích cũng không nuốt vào được. Cảm giác bần thần đến nỗi không làm gì được. Con yêu giúp mẹ nhé, giúp mẹ mau khoẻ để mẹ con mình có thể ăn được nhiều nha.
Yêu con.
Saturday, March 9, 2013
chào con!
Mẹ biết sự hiện diện của con trong mẹ vào lúc bà cố con đang bệnh nặng. Giữa nỗi buồn lại có tin vui làm mẹ rất băn khoăn. Nhưng mọi người cho rằng đó là điều tốt. Và mẹ tin là như vậy.
Lúc đó mẹ và con ở quê nên mẹ đi phòng khám SA, nhưng chẳng thấy con đâu cả. Mẹ lo lắng lắm, nhưng tự trấn an là do con còn quá nhỏ, và con đang trên đường đến tổ ấm của mình mà thôi.
Ngày 6/3, ba chở mẹ đi đến phòng mạch bs Kiều Dung để SA lại một lần nữa, lúc này mẹ đã thấy con nhưng thực sự chưa rõ ràng vì con còn quá nhỏ. Bs hẹn 2 tuần sau quay lại.
Từ lúc đó trong mẹ bắt đầu có nhiều đổi khác. Mẹ tự ý thức không dùng cafe sữa, thức uống ưa thích của ba và mẹ. Mặc dù trước đó phải một ngày ba cữ. Mẹ đi ngủ sớm hơn thường lệ, không thức quá khuya làm việc hoặc xem phim. Mẹ bắt đầu dậy sớm, ăn sáng và đi bộ tập thể dục. Tất cả mọi thứ mẹ nghiên cứu từ kinh nghiệm của các bà mẹ khác, tài liệu y khoa trên Internet, kể từ khi biết rằng con đang ở trong mẹ.
Hôm nay ngày 9/3, mẹ bắt đầu nôn ói. Dù mệt nhưng mẹ càng thấy gần con hơn. Ba cố gắng chiều mẹ chở mẹ đi tìm những món ăn mẹ thích, nhưng mẹ cứ nôn ra hết, ngoại trừ trái cây. Vậy mẹ sẽ cố gắng ăn thật nhiều trái cây để có đầy đủ dưỡng chất cho con nhé. Vừa nãy mẹ đã ăn hết một ly sữa chua trái cây, món mà mẹ rất ghét từ trước tới giờ đấy con ah.
Cả ngày hôm nay ba mẹ đi tham dự hội thảo khoa học về sức khoẻ trẻ em, để chuẩn bị kiến thức đón con chào đời.
còn 11 ngày nữa mới tới ngày tái khám, mẹ thật mong chờ. Con yêu của mẹ hãy khoẻ mạnh nhé!
Mẹ yêu con.
Lúc đó mẹ và con ở quê nên mẹ đi phòng khám SA, nhưng chẳng thấy con đâu cả. Mẹ lo lắng lắm, nhưng tự trấn an là do con còn quá nhỏ, và con đang trên đường đến tổ ấm của mình mà thôi.
Ngày 6/3, ba chở mẹ đi đến phòng mạch bs Kiều Dung để SA lại một lần nữa, lúc này mẹ đã thấy con nhưng thực sự chưa rõ ràng vì con còn quá nhỏ. Bs hẹn 2 tuần sau quay lại.
Từ lúc đó trong mẹ bắt đầu có nhiều đổi khác. Mẹ tự ý thức không dùng cafe sữa, thức uống ưa thích của ba và mẹ. Mặc dù trước đó phải một ngày ba cữ. Mẹ đi ngủ sớm hơn thường lệ, không thức quá khuya làm việc hoặc xem phim. Mẹ bắt đầu dậy sớm, ăn sáng và đi bộ tập thể dục. Tất cả mọi thứ mẹ nghiên cứu từ kinh nghiệm của các bà mẹ khác, tài liệu y khoa trên Internet, kể từ khi biết rằng con đang ở trong mẹ.
Hôm nay ngày 9/3, mẹ bắt đầu nôn ói. Dù mệt nhưng mẹ càng thấy gần con hơn. Ba cố gắng chiều mẹ chở mẹ đi tìm những món ăn mẹ thích, nhưng mẹ cứ nôn ra hết, ngoại trừ trái cây. Vậy mẹ sẽ cố gắng ăn thật nhiều trái cây để có đầy đủ dưỡng chất cho con nhé. Vừa nãy mẹ đã ăn hết một ly sữa chua trái cây, món mà mẹ rất ghét từ trước tới giờ đấy con ah.
Cả ngày hôm nay ba mẹ đi tham dự hội thảo khoa học về sức khoẻ trẻ em, để chuẩn bị kiến thức đón con chào đời.
còn 11 ngày nữa mới tới ngày tái khám, mẹ thật mong chờ. Con yêu của mẹ hãy khoẻ mạnh nhé!
Mẹ yêu con.
Sunday, March 25, 2012
TekaCraft
Ngày mai, TekaCraft tròn 1 tháng tuổi.
Sao bao lần đắn đo, do dự cuối cùng TekaCraft đã ra đời trong sự háo hức và hồi hộp.
Háo hức vì những gì mình muốn làm, nay đã làm được. Hồi hộp vì ko biết mọi người có đón nhận hay không.
Một người anh đáng kính đã nói với tôi, khi làm bất cứ điều gì, ai cũng có mục tiêu của mình. Làm kinh doanh cũng vậy, hoặc là lợi nhuận, hoặc là những giá trị khác chẳng hạn như niềm vui. Tôi thì đặt niềm vui lên trước lợi nhuận, vui trước, lợi nhuận đến sau cũng được.
Mà, đúng là vui thật. Những ngày đầu vất vả lùng sục khắp nơi để kiếm nguồn hàng, ship hàng, đặt cọc và hồi hộp chờ hàng về. Một mình giữa ngổn ngang những món hàng xinh đẹp, cảm giác thật hạnh phúc. Và tôi muốn chia sẻ cảm giác hạnh phúc đó ngay lập tức. Thế nhưng, đâu phải đơn giản vậy, phải trải qua công đoạn kiểm hàng, nhập hàng, làm giá, chụp hình và post lên FB.
Phản hồi của mọi người trong ngày đầu khiến tôi vô cùng hạnh phúc. Mở hàng là em gái chạy rất xa đến chỉ để mua 2 chiếc nút nhỏ xinh. Không thể không nói đến chị. Một người thực sự dễ thương. Biết chị qua Hội thêu thùa, rồi blog, rồi FB nhưng ít khi nói chuyện. Thế mà khi Tekacraft ra đời, chị đã nhiệt tình ủng hộ, chẳng những thế còn giới thiệu rất nhiều người khác, làm bảo chứng cho chất lượng sp của TekaCraft.
Có quá nhiều chuyện vui, nên một ít chuyện bực mình cũng không làm tôi quá bận tâm. Tôi thích những tối lọ mọ gói hàng cho khách, được chồng quan tâm và phụ giúp một tay. Tôi thích phản hồi của khách khi nhận hàng, họ vui 1, tôi vui 10.
Nói đến đây phải cảm ơn chồng thật nhiều. Nếu không có chồng, tôi sẽ chẳng làm đc nhiều việc đến vậy. Bởi công việc này, đòi hỏi quá nhiều thứ từ sức lực, đến tiền bạc. Trên tất cả là sự quan tâm và ủng hộ của chồng khiến tôi luôn lạc quan và tin rằng những gì mình đang làm là đúng.
^-^
Sao bao lần đắn đo, do dự cuối cùng TekaCraft đã ra đời trong sự háo hức và hồi hộp.
Háo hức vì những gì mình muốn làm, nay đã làm được. Hồi hộp vì ko biết mọi người có đón nhận hay không.
Một người anh đáng kính đã nói với tôi, khi làm bất cứ điều gì, ai cũng có mục tiêu của mình. Làm kinh doanh cũng vậy, hoặc là lợi nhuận, hoặc là những giá trị khác chẳng hạn như niềm vui. Tôi thì đặt niềm vui lên trước lợi nhuận, vui trước, lợi nhuận đến sau cũng được.
Mà, đúng là vui thật. Những ngày đầu vất vả lùng sục khắp nơi để kiếm nguồn hàng, ship hàng, đặt cọc và hồi hộp chờ hàng về. Một mình giữa ngổn ngang những món hàng xinh đẹp, cảm giác thật hạnh phúc. Và tôi muốn chia sẻ cảm giác hạnh phúc đó ngay lập tức. Thế nhưng, đâu phải đơn giản vậy, phải trải qua công đoạn kiểm hàng, nhập hàng, làm giá, chụp hình và post lên FB.
Phản hồi của mọi người trong ngày đầu khiến tôi vô cùng hạnh phúc. Mở hàng là em gái chạy rất xa đến chỉ để mua 2 chiếc nút nhỏ xinh. Không thể không nói đến chị. Một người thực sự dễ thương. Biết chị qua Hội thêu thùa, rồi blog, rồi FB nhưng ít khi nói chuyện. Thế mà khi Tekacraft ra đời, chị đã nhiệt tình ủng hộ, chẳng những thế còn giới thiệu rất nhiều người khác, làm bảo chứng cho chất lượng sp của TekaCraft.
Có quá nhiều chuyện vui, nên một ít chuyện bực mình cũng không làm tôi quá bận tâm. Tôi thích những tối lọ mọ gói hàng cho khách, được chồng quan tâm và phụ giúp một tay. Tôi thích phản hồi của khách khi nhận hàng, họ vui 1, tôi vui 10.
Nói đến đây phải cảm ơn chồng thật nhiều. Nếu không có chồng, tôi sẽ chẳng làm đc nhiều việc đến vậy. Bởi công việc này, đòi hỏi quá nhiều thứ từ sức lực, đến tiền bạc. Trên tất cả là sự quan tâm và ủng hộ của chồng khiến tôi luôn lạc quan và tin rằng những gì mình đang làm là đúng.
^-^
Sunday, February 19, 2012
first valentine
Ngày chúng mình cưới nhau rất gần Tết, rồi sau đó là Valentine, vì thế mà dư âm hạnh phúc của đám cưới cứ như được cộng hưởng, và kéo dài ra thêm.
Valentine đầu tiên, chúng mình ko đi đâu chơi, vì cả 2 đều không thích phố xá chật kín người, bụi và khói xe. Trước đó một ngày, vợ đã xem công thức làm khoai tây nghiền, một món hết sức đơn giản nhưng phải coi đi coi lại nhiều lần. Trốn làm về sớm 1 tiếng, vợ hăm hở gọt 10 củ khoai nhỏ xinh mà hôm đi ĐL, mẹ mua về cho cả thùng. Luộc, nghiền, trộn gia vị... rồi đem chiên. May mắn cả nhà có mặt đầy đủ, gọi là may mắn bởi vì nhà mình ai cũng bận rộn với chuyện đạo, ít khi có mặt đầy đủ trong bữa cơm. Mẻ khoai chiên đầu tiên, vợ sắp lên chiếc đĩa đã có sẵn rau xà lách xanh mướt. Chị 2 nói ôi, giống nhà hàng quá đi. Ai ăn cũng tấm tắc khen ngon. Vợ ăn thử nhưng ko thấy ngon như ở tiệm, lần sau sẽ ngon hơn chồng nhé!!!
Chồng gạt vợ là mua quà ko có. Đến tối tự dưng lấy mền trùm vợ kín mít rồi đem ra 1 hộp bánh 10 cái Givral, hihi, chồng nói mua đại, nhưng lại đúng ý thích của vợ ghê. Vợ hạnh phúc ôm chồng vào lòng. Cuộc sống dẫu có muôn vàn khó khăn, chúng ta vẫn mãi hạnh phúc thế này chồng nhé!!!
Iu chồng thật nhiều!!!
Valentine đầu tiên, chúng mình ko đi đâu chơi, vì cả 2 đều không thích phố xá chật kín người, bụi và khói xe. Trước đó một ngày, vợ đã xem công thức làm khoai tây nghiền, một món hết sức đơn giản nhưng phải coi đi coi lại nhiều lần. Trốn làm về sớm 1 tiếng, vợ hăm hở gọt 10 củ khoai nhỏ xinh mà hôm đi ĐL, mẹ mua về cho cả thùng. Luộc, nghiền, trộn gia vị... rồi đem chiên. May mắn cả nhà có mặt đầy đủ, gọi là may mắn bởi vì nhà mình ai cũng bận rộn với chuyện đạo, ít khi có mặt đầy đủ trong bữa cơm. Mẻ khoai chiên đầu tiên, vợ sắp lên chiếc đĩa đã có sẵn rau xà lách xanh mướt. Chị 2 nói ôi, giống nhà hàng quá đi. Ai ăn cũng tấm tắc khen ngon. Vợ ăn thử nhưng ko thấy ngon như ở tiệm, lần sau sẽ ngon hơn chồng nhé!!!
Chồng gạt vợ là mua quà ko có. Đến tối tự dưng lấy mền trùm vợ kín mít rồi đem ra 1 hộp bánh 10 cái Givral, hihi, chồng nói mua đại, nhưng lại đúng ý thích của vợ ghê. Vợ hạnh phúc ôm chồng vào lòng. Cuộc sống dẫu có muôn vàn khó khăn, chúng ta vẫn mãi hạnh phúc thế này chồng nhé!!!
Iu chồng thật nhiều!!!
Subscribe to:
Posts (Atom)