Thursday, March 25, 2010

draw the line

Today, when I talked to my colleague, he spoke the word "What if". I found out this word is also the tittle of a song by Kate Winslet.

Recently, we've heard about her divorce from director... after 8 years being together. What a pity! I feel sorry for her. And right now, I'm listening to her beautiful voice. I like the word "draw the line" which means stop doing something. KW drew the line her marriage. My colleague drew the line our conversation because he doesn't like everything which belongs to "what if".

And I have to draw the line doing stupid thing like this.

ok, let's relax by the song "What if"



Here I stand alone
With this weight upon my heart
And it will not go away
In my head I keep on looking back
Right back to the start
Wondering what it was that made you change

Well I tried
But I had to draw the line
And still this question keeps on spinning in my mind

What if I had never let you go
Would you be the man I used to know
If I\'d stayed
If you\'d tried
If we could only turn back time
But I guess we\'ll never know

Many roads to take
Some to joy
Some to heart-ache
Anyone can lose their way
And if I said that we could turn it back
Right back to the start
Would you take the chance and make the change

Do you think how it would have been sometimes
Do you pray that I\'d never left your side

What if I had never let you go
Would you be the man I used to know
If I\'d stayed
If you\'d tried
If we could only turn back time
But I guess we\'ll never know

If only we could turn the hands of time
If I could take you back would you still be mine

\'Cos I tried
But I had to draw the line
And still this question keep on spinning in my mind

What if I had never let you go
Would you be the man I used to know
What if I had never walked away
\'Cos I still love you more than I can say
If I\'d stayed
If you\'d tried
If we could only turn back time
But I guess we\'ll never know
We\'ll never know

Wednesday, March 24, 2010

Đã nhìn thấy người từ nơi chốn đây… Thơ Nguyễn Phong Việt

Đã nhìn thấy người từ nơi chốn đây…

Thơ Nguyễn Phong Việt

Tôi đứng đâu trong cuộc đời này

khi ngày nào dông bão cũng bủa vây
ngày nào tiếng thở dài cũng trở về như những đám mây
ngày nào trái tim cũng hỏi một câu hỏi – bao giờ hết đắng cay?

Tôi đã nhìn thấy người từ nơi chốn đây…

Để đớn đau bắt đầu hành trình của nó
người nhìn thấy yêu thương và chúng ta phải yêu thương theo cách đó
người lặng im và chúng ta phải lặng im như chưa bao giờ biết thở
người bảo quên đi và chúng ta phải quên đi mà không cần hỏi rõ
vì cần quên nghĩa là đã nhớ thêm một lần!

Chúng ta gặp nhau lúc một trong hai người không dám đánh mất bản thân
sự rụt rè của nụ hôn cũng nói lên điều cần nói
một bước chân là một lần đánh đổi
nhưng trái tim vẫn muốn giữ lại những bình yên tránh xa những tình cờ đau nhói
những vô tâm biết làm tình làm tội
của thế giới xung quanh…

Người đã đi con đường bước lên theo bậc thang
có điểm tựa của quãng đời phía trước
tôi đã đi con đường thấp dần không đoán được
bước hụt chân là buông mình chìm xuống
thấy bóng tối cuối đời…

Lẽ ra chúng ta không cần thiết phải cười
cho từng dấu răng biết đâu là nghiệt ngã
mỗi giấc ngủ đều muốn mình chết đi trong thiên hà nào đó xa lạ
không nặng nợ đời ai và cũng không bám víu vào ai mặc cả
sao vẫn không mua được lẻ loi?

Sao vẫn không mua được cuộc đời của chính mình đấy thôi
không mua được những nỗi đau đang nhìn thấy
không mua được những yêu thương mong manh để dành lại
không mua được dù chỉ một lần cho một câu nói
- chúng ta thử sống vì nhau?

Bỏ mặc hết từ mơ ước cho đến niềm đau
đi một chuyến hành trình chẳng cần đích đến
đôi chân trần chạm vào cô đơn của hai con người lãng quên định mệnh
chấp cả những vì sao sáng trên trời mỏi mệt
đã còn sợ gì ngoài kia…

Tôi muốn cảm ơn mình có đứng trong dông bão thì vẫn khóc
như ngày chưa biết yêu bao giờ…


Read more: http://www.binhminhmua.info/2009/09/da-nhin-thay-nguoi-tu-n%c6%a1i-chon-day%e2%80%a6/#ixzz0j9kP2IVb

Đừng trách - Thơ NGUYỄN PHONG VIỆT

Đừng trách


Thơ của Nguyễn Phong Việt
Có những tình yêu tự đặt ra cho mình những giới hạn
có những yêu thương từ chối ta như thể ta không hề xứng đáng
nên đừng trách…

Là định mệnh ngẫu nhiên chọn ta giữa muôn triệu người để thử thách
tin một người ở trong tim như ta đã từng cố chấp
tin một nụ hôn duy nhất ở giữa trời và đất
tin một ánh mắt mà nếu thiếu ta trong nhãn cầu sẽ cô độc
tin cả vào những tháng ngày ta nâng niu trên tay chỉ toàn là ngờ vực
bởi vẻ đẹp của những giấc mơ…

Chúng ta có thể đã sống đúng cuộc đời của những người trú mưa
tìm thấy một mái hiên rồi đứng chung lặng lẽ
thỉnh thoảng hỏi thăm nhau – nếu lạnh thì nép thêm vào một chút nhé?
thỉnh thoảng cầm tay nhau – cho khác với những người xa lạ
thỉnh thoảng trách một lời – lúc cơn mưa bạt thêm vào lòng một chút gió
rồi thì nắng lên ở đâu đó ngoài phố
chúng ta mỗi người chỉ để lại được dấu chân…

Đừng trách
khi ta đến trong cuộc đời này với hình hài mà ta ước mong
mỗi ngày qua đều nhận ra không có gì là trọn vẹn
nhưng ta đã yêu thương theo cách những gì con người ta có được
chọn một con người để sẻ chia phần tâm hồn sâu thẳm nhất
tuyệt đối không tin vào những bất trắc
cho đến khi…

Điều đáng sợ trong tình yêu không phải là lúc con người ta yêu thương đã mất đi
mà chính là tình yêu ấy không hề giống như ta tưởng tượng
con người ấy không hề giống như ta vẫn biết
trái tim ấy không hề giống như trái tim ta nằm bình yên trong ngực
và ta quặn đau…

Đừng trách
nếu ta tự nhủ mình vẫn tin vào phép màu
khi ai đó không chọn lựa ta nghĩa là ta thuộc về một chọn lựa khác
nghĩa là từ giây phút này bàn tay ta cần nắm còn đang ở phía trước
nghĩa là tình yêu trong ta chỉ mới bắt đầu cuộc hành trình dài được vài bước
nghĩa là nỗi cô đơn này là vực sâu cần thiết
phải một lần được gieo xuống
trong gió mưa…

Rồi chúng ta sẽ mỉm cười với cái gọi là ngày xưa
làm thế nào biết trước đúng hay sai để mà lo lắng
ta chỉ đủ bao dung khi đi qua được oán hận
nhìn người mình yêu thương nay sống một cuộc đời với người khác
như một niềm vui…

Sao không cho ta thêm một cơ hội để định mệnh giúp ta gặp đúng một con người?


Read more: http://www.binhminhmua.info/2009/09/dung-trach/#ixzz0j9jfyu4I

Monday, March 22, 2010

ưhat I ưant to saywhat I want to say

Thư tình gửi Gió

Người ta nói:

Tình yêu đến một lúc nào đó sẽ găp phải những khó khăn

Nếu người ta không thể vượt qua thì tình yêu sẽ trở nên tàn lụi.

A, Người em Yêu!

Chúng ta đang say trong hạnh phúc và bình yên

Nhưng chả phải ai cũng dám cá cược với bản thân mình rằng điều đó sẽ là mãi mãi

A đừng cười e suốt ngày suy nghĩ khờ dại

A này, đó là chuyện bình thường mà biết đâu E và A cũng sẽ trải qua.

Nhưng A, Người e Yêu

Điều đó càng làm E thêm yêu những lúc bên Anh

Buổi chuyện trò ngắn ngủi bên sông chiều nước lặng

Những chuyến viễn du rong ruổi Sài Gòn

và những cơn mưa đêm vắng lặng…

Cả những cái hẹn không quá 5p đầy niềm thương và nỗi nhớ rong đầy!

Anh yêu thương,

Điều đó càng làm E thêm vui những phút giây em thức dậy

nhớ mắt Anh hay nhìn E cười thầm

nhớ bàn tay lớn của A nắm chặt lấy tay E

— [ Khoảnh khắc tim E hiền hòa ]—-

và đương nhiên rồi, nhớ nụ hôn A…

— [ Say đắm ] —

Nhớ lắm, chuyện mình, chuyện vui buồn, chuyện vu vơ

Nhưng chuyện nào cũng có tình yêu e và a ở đó!

A có biết,

Đâu chỉ “nụ cười 1 mình” là thuộc về A

Em cũng cười 1 mình mỗi khi nghĩ về Anh, như thế!

Người em yêu,

Trước tình yêu, em và anh đã là những người bạn

Cùng đi qua những mùa mưa trắng xóa tung trời

Hàn huyên kể về những suy nghĩ, ước mơ

Kề về cả những viển vông mà e vẽ nên những ngày không tên mà thú vị :)

Ngày, tháng, năm… Mình yêu nhau…

Vẫn sẽ kể nhau nghe về những chuyện xưa và chuyện mới mẻ

Cùng lắng nghe , cùng chia sẻ

A nhé, Người em Yêu!

Này người Thương!

Có những cô gái hỏi người mình yêu, rằng : E có phải ng A yêu nhất?

Chàng trai mỉm cười gật đầu mà chẳng chút nghĩ suy…

E ko thik a trả lời như vậy đâu

Vì 1 điều, Vị trí ấy phải dành cho gia đình, A nhỉ

Những lời nói màu mè và chẳng nằm gọn ở trái tim

Vẫn khiến ng nghe sợ – hơn là vị ngọt mà nó mang tới.

A à,

Những lời nói yêu thương và dung dị sẽ khiến em vui

Như Ps: ANE, e đọc trong tin nhắn

1 cử chỉ nồng thắm

Như tay ta nắm chặt nhau thênh thang bước trên đường

Cũng đủ làm E thấy vấn vương… E mang theo vào mộng!

E yêu người con trai có trách nhiệm và có ước mơ

Người con trai bình thường không cần cho em là tất cả

Anh ấy sẽ phấn đấu cho tương lai rộng mở

Cho bản thân A, cho gia đình , [ và 1 chút là cho em] :)

Anh à, cuộc sống chả bao giờ toàn là hoa

Nên A và E phải cùng nhau chia sẻ

A nhớ nhé,

Mỗi khi khó khăn và thấy buồn

Hãy cho E cùng sẻ chia

Vì ta yêu nhau, và người yêu họ làm như thế :)

Gửi A, Người – Em – Yêu

Những vần thơ mà lòng em muốn ngỏ

Anh biết không, Tình yêu như hoa cỏ

Có chăm sóc mới lớn và nở hoa

Tình yêu chúng ta,

Em ươm trồng bằng những điều, như thế!

********************************************************


Source: http://www.binhminhmua.info/2010/03/th%C6%B0-tinh-g%E1%BB%ADi-gio/

Thursday, March 18, 2010

piano learning progress

I've learned piano for 4 days. It means I'm learning the basic things of piano. Beside the exercise in class, I try to practice more with Methode Rose program at home. I haven't bought the piano yet. I make me feel inconvenient to practice with children organ because the frets are so light while the real piano frets are so weight.

I found a website about teaching piano. It's very useful. Additionally, I can learn more vocabulary about music subject.

I realize that my life becomes more interesting. I like to go out and learn more about life. Life's wonderful!

I have so many plans to do this year. I hope I can finish all of them hahaha. I'm so greedy huh?

And I need to keep in with some close friends. Last night, I chatted with Na heo who is a little talented girl. I love her so much. She's like me in some ways... I hope she's always happy.

I'm going to play badminton. I play 4 days a week. 3days with my colleagues and 1 day with my friends. It makes me healthy and energetic.

Haizzzz... I need to stop shopping, if not, I won't have enough money to do other things. huhuhuhu

Monday, March 8, 2010

yesterday

Yesterday was Woman's day.

My dear called me with lovely greeting.

I woke up with many sms.

I like the sms of sis MacThuy and my best friend.

She wished women are always pretty and powerful.

My best friend wished me have much love on this day.

All of female staffs in my company were given a small bonus. After that, my boss treated us a big party at Lang Tre restaurant. Then we went to a karaoke until 5pm.

After waking up at 7pm, my dear treated me at our favorite vegetarian restaurant. Then, we went to Soho coffee shop with my uncle's family.

What a happy day!

But I did a mistake. I did it again. I feel so sorry about that... so sorry.
I made the one I love worrying about me. Sorry!

:):):)

Wednesday, March 3, 2010

it's my fault

Haiz, this morning, when I was so free, I suddenly was so curious. Then I realized Google knows everything about you. Haha.

And something made me shock.

Actually, you're not bad, you're just truthful about yourself. And it's not good for you if you do something that you don't want ppl know about it.

Alright, alright. I should be open-minded. hehe

Monday, March 1, 2010

Sài Gòn chưa xa đã nhớ
Đường vui đôi chân sớm trưa
Tình yêu chưa xa đã nhớ
Lời yêu tan trong tiếng mưa
Đường êm quen tên vẫn nhớ
Hẹn mãi như chưa bao giờ
Hẹn nhau thêm nơi phố lớn
Để nghe tim nhau náo động

Sài Gòn mưa trưa. nắng sớm
Tìm cho ra ngôi quán êm
Hẹn nhau ngôi xanh như lá
Hẹn nhau trong nắng mượt mà

Phố của em. của anh
Những bàn tay còn xanh
Ấp vào nhau tìm thêm phút nồng ấm hơi quen
Phố của nhau và em
Giữ tình yêu thật xanh
Giữ tình em thật hiền tháng ngày vẫn trôi yên.

Đức Tuấn

I'm listening to Đức Tuấn's voice after my boss recommended me. She gave many compliments for him. And he really makes me surprise.



Tình Khúc

Ngoài sân gió đang bay mù
Lời em hát trong sa mù
Một nơi chốn không tên người
Là chốn ta quay về
Bài ca mới như sông
Vừa phơi lên cát bồi
Mượn câu hát ta tan vào nhau nhé

Rồi em cũng xa thôi mà
Tình yêu cũng quên thôi mà
Chờ nhau mãi câu kinh nhàu
Và tiếng ca thay màu
Tình ta mất chẳng tiếc
Một thân đôi ghì siết cũng mềm thôi
Riêng tim thì mòn

Sẽ yêu thêm hay chia lìa?
Nếu vui xin thêm ngày nữa!

Tùy em đấy sẽ yêu lại là em đấy
Sông vơi đầy
Vì ta hết đam mê rồi
Và hết vô tư rồi
Nào em hát thật đi bài ca mới nhẹ hơn
Có lời vui cho ta bùi ngùi

Sẽ yêu thêm hay chia lìa?
Nếu vui xin thêm ngày nữa!

Rồi em cũng xa thôi mà
Tình yêu cũng quên thôi mà
Chờ nhau mãi câu kinh nhàu
Và tiếng ca thay màu
Tình ta mất chẳng tiếc
Một thân đôi ghì siết cũng mềm thôi
Riêng tim thì mòn

Sẽ yêu thêm hay chia lìa?
Nếu vui xin thêm ngày nữa!

Tùy em đấy sẽ yêu lại là em đấy
Sông vơi đầy
Vì ta hết đam mê rồi
Và hết vô tư rồi
Nào em hát thật đi bài ca mới nhẹ hơn
Có lời vui cho ta bùi ngùi

Sẽ yêu thêm hay chia lìa?
Nếu vui xin thêm ngày nữa!
Sẽ yêu thêm hay chia lìa?
Nếu vui xin thêm ngày nữa!